Mỗi một con người là độc nhất vô nhị là gì

Mỗi một con người là độc nhất vô nhị là gì

Bản thân bạn- con người độc đáo nhất trên thế gian này. Bạn biết chăng, thế gian này có điều kì diệu, đó là không ai có thể là bản sao 100% của ai cả. Bởi thế, bạn là độc nhất, tôi cũng là độc nhất. Chúng ta đều là những con người độc nhất vô nhị, dù ta đẹp hay xấu, cao hay thấp, mập hay ốm, có năng khiếu ca hát hay chỉ biết gào như vịt đực...

Nội dung chính của đoạn văn là gì?

Cuộc sống không có ai là hoàn hảo, cho nên không nhất thiết phải ngưỡng mộ người khác .Chỉ cần hiểu rằng, những người đó cũng có nỗi phiền muộn của họ và bạn có niềm hạnh phúc riêng của bạn. Chúng ta đều là những cá thể riêng biệt và độc lập ,đừng phụ thuộc vào người khác mà hãy đứng trên đôi chân của mình để tỏa sáng . Chúng ta đều biết rằng mỗi người đều có điều khiển xuất phát điểm khác nhau, vậy nên giữa việc cố gắng để thành công và chờ đợi điều kỳ diệu xảy ra ,bạn chọn cái nào ? Tất nhiên ,trong cuộc sống sẽ có người hơn bạn về một số mặt nào đó và bạn mong ước có thể trở nên như họ .Nhưng ước mong Không đồng nghĩa với việc chỉ ngồi đấy ngưỡng mộ và thần tượng. Điều cần làm là hãy coi họ như một điểm đích để chúng ta cố gắng đạt được và vượt qua chính họ. Hãy thay đổi thái độ ,tâm thái của bản thân mình ,có người tốt hơn so với bạn thì khen ngợi tán dương họ, khẳng định họ, bạn không cần phải so đo hơn thua với họ. Bạn có thể học hỏi từ những điều họ từng trải qua và trau dồi thêm kỹ năng cho mình. Từ đó hãy tự hoàn thiện bản thân để trở thành một hình mẫu lý tưởng của bản thân. Hãy tự hỏi chính mình:" vì sao ngưỡng mộ họ?" Cái giá của ngưỡng mộ người khác ,thường chính là bỏ quên ,đánh mất đi chính mình . Tại sao không để mình trở thành đối tượng ngưỡng mộ của người khác . Đừng tự biến mình thành một kẻ thấp bé, tự ti khi mà ai cũng có riêng cho mình một điều khác biệt. Ngưỡng mộ người khác nhưng đừng coi mình là thua kém họ về mọi mặt, đừng thần thái hóa một cách thái quá "biết bao giờ mình mới giỏi như anh ấy", "người ta tài năng như thế thì mình học cả đời cũng không bằng một góc người ta". Hãy gạt bỏ ý nghĩ tiêu cực đó đi và đứng dậy bước đi. Mọi người đều có cho mình những cơ hội để phát triển bản thân ,đừng Tự giam mình dưới cái bóng của ai đó. Hãy tập cách nói "tôi sẽ làm được" thai vì "tôi không thể"

Chúng ta- những con người luôn kiếm tìm hạnh phúc ở nơi xa xôi hay ở trái tim một người nào đó. Nhưng thật sự hiểu ra rằng bạn đang muốn gì ,Cần gì thì hạnh phúc chính là ở trong con người bạn . Hạnh phúc sẽ đến khi bạn thực sự biết yêu thương bản thân mình! Hãy sống là chính mình, "Sinh Ra Là Một Bản Thể Đừng Chết Như Một Bản Sao"

Câu 1 hãy chỉ ra hai thao tác lập luận của văn bản

câu 2 Nêu nội dung chính của văn bản

câu 3 Theo anh chị Tại sao tác giả lại cho rằng "cái giá của ngưỡng mộ người khác ,thường chính là bỏ quên, đánh mất đi chính mình"

Câu 4 anh chị có đồng tình với ý kiến :"đừng phụ thuộc vào người khác mà hãy đứng trên đôi chân của mình để Tỏa Sáng" không? Vì Sao ?

Phần làm văn: viết bài văn nghị luận xã hội trình bày suy nghĩ về quan điểm trong phần đọc hiểu :"Sinh Ra Là Một Bản Thể Đừng Chết Như Một Bản Sao"

rất nhiều điều kì diệu đén từ facebook .Tuy nhiên, chính sức lan tỏa mạnh mẽ của mạng xã hội này đã khiến cho nhiều chuyện tưởng chừng chỉ là đùa tuế táo đã mang đén những hậu quả khôn lường . Những phát ngôn gây sốc, những búc himhf phản cảm , những lời cười cợt thái quá ... đã kiến cho không ít người bị tổn thương nghiêm trọng

Từ những nguồn hiểu biết về mạng xã hội facebook , anh chị viết một đoạn văn ngắn về bản thân và bàn về văn hóa của người dùng facebook hiện nay

Có một truyền thuyết về con chim chỉ hót một lần trong đời, nhưng nó hót hay nhất thế gian. Có lần nó rời tổ bay đi tìm bụi mận gai và tìm ra bằng được mới thôi. Giữa đám cành gai góc, nó cất tiếng hát bài ca của mình và lao ngực vào chiếc gai dài nhất, nhọn nhất. Vượt lên trên nỗi đau khôn tả, nó vừa hót vừa lịm dần đi và tiếng ca hân hoan ấy đáng cho cả sơn ca và họa mi phải ghen tị. Bài ca duy nhất có một không hai, bài ca phải đổi bằng tính mạng mới có được. Nhưng cả thế gian lặng đi khi lắng nghe, và chính Thượng Đế trên Thiên Đình cũng mỉm cười. Bởi vì tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau khổ vĩ đại nhất.

Từ đoạn trích trên, hãy viết một bài văn nghị luận


Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi từ câu 1 đến câu 4:
Trong dòng đời vội vã có nhiều người dường như đã quên đi tình nghĩa giữa người với người. Nhưng đã là cuộc đời thì đâu phải chỉ trải đầy hoa hồng, đâu phải ai sinh ra cũng có được cuộc sống giàu sang, có được gia đình hạnh phúc toàn diện mà còn đó nhiều mảnh đời đau thương, bất hạnh cần chúng ta sẻ chia, giúp đỡ.Chúng ta đâu chỉ sống riêng cho mình, mà còn phải biết quan tâm tới những người khác. (Đó chính là sự cho và nhận trong cuộc đời này)
Cho và nhận là hai khái niệm tưởng chừng như đơn giản nhưng số người cóthể cân bằng được nó lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Ai cũng có thể nói Những ai biết yêu thương sẽ sống tốt đẹp hơn hay Đúng thế, cho đi là hạnh phúc hơn nhận về. Nhưng tự bản thân mình, ta đã làm được những gì ngoài lời nói? Cho nên, giữa nói và làm lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Hạnh phúc mà bạn nhận được khi cho đi chỉ thật sự đến khi bạn cho đi mà không nghĩ ngợi đến lợi ích của chính bản thân mình. Đâu phải ai cũng quên mình vì người khác. Nhưng xin đừng quá chú trọng đến cái tôi của chính bản thân mình. Xin hãy sống vì mọi người để cuộc sống không đơn điệu và để trái tim có những nhịp đập yêu thương.
Cuộc sống này có qua nhiều điều bất ngờ nhưng cái quan trọng nhất thực sự tồn tại là tình yêu thương. Sống không chỉ là nhận mà còn phải biết cho đi. Chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta được nhận lại nhiều nhất.
(Trích Lời khuyên cuộc sống...)
Câu 1. Trong văn bản trên, tác giả chủ yếu sử dụng thao tác lập luận nào?
Câu 2. Nêu nội dung chính của văn bản trên?
Câu 3. Hãy giải thích vì sao người viết cho rằng: Hạnh phúc mà bạn nhận được khi cho đi chỉ thật sự đến khi bạn cho đi mà không nghĩ ngợi đến lợi ích của chính bản thân mình?
Câu 4. Cho biết suy nghĩ của anh/chị về quan điểm của người viết: Chính lúc ta cho đi nhiều nhất lại là lúc ta được nhận lại nhiều nhất. Trả lời trong khoảng 5-7 dòng.

Đọc câu chuyện sau và trả lời các yêu cầu ở bên dưới:

Bức tranh tuyệt vời

Một họa sĩ suốt đời mơ ước vẽ một bức tranh đẹp nhất trần gian. Ông đến hỏi vị giáo sĩ để biết được điều gì đẹp nhất. Vị giáo sĩ trả lời: Tôi nghĩ điều đẹp nhất trần gian là niềm tin, vì niềm tin nâng cao giá trị con người. Họa sĩ cũng đặt câu hỏi tương tự với cô gái và được trả lời: Tình yêu là điều đẹp nhất trần gian, bởi tình yêu làm cho cay đắng trở nên ngọt ngào, mang đến nụ cười cho kẻ khóc than, làm cho điều bé nhỏ trở nên cao trọng, cuộc sống sẽ nhàm chán biết bao nếu không có tình người .Cuối cùng họa sĩ gặp một người lính mới trở về từ trận mạc. Được hỏi, người lính trả lời: Hòa bình là cái đẹp nhất trần gian, ở đâu có hòa bình là ở đó có cái đẹp. Và họa sĩ đã tự hỏi mình: Làm sao tôi có thể vẽ cùng lúc niềm tin, hòa bình và tình yêu ? Khi trở về nhà, ông nhận ra niềm tin trong ánh mắt các con, tình yêu trong cái hôn của người vợ. Chính những điều đó làm tâm hồn ông ngập tràn hạnh phúc và bình an. Họa sĩ đã hiểu thế nào là điều đẹp nhất trần gian. Sau khi hoàn thành tác phẩm, ông đặt tên cho nó là: Gia đình.

(Theo Phép nhiệm màu của đời, NXB Trẻ TP Hồ Chí Minh)

1. Có những điều gì được coi là đẹp nhất trần gian được nhắc đến trong văn bản?

2. Theo văn bản, tại sao người họa sĩ đặt tên cho bức tranh đẹp nhất trần gian của mình là "gia đình"

3. theo em, vì sao vị giáo sư cho rằng: " điều đẹp nhất trần gian là niềm tin "?

4. Thông điệp có ý nghĩa nhất với em là gì? Giải thích

5. Hãy viết đoạn văn 200 chữ trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của gia đình với mọi người

Đại tướng VõNguyên Giáp đã nhận xét: " Bình ngô đại cáo có giá trị như bản tuyên ngôn độc lập lầnthứ 2 của nước Đại Việt. Hay làm rõ nhận xét trên qua tác phẩm bình ngô đại cáo.

Giúp mình với :(

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi từ 1 đến 4: Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy. Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm: "Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ". Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó. Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới. Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì - nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới... (Hạt giống tâm hồn, Hai hạt lúa) Câu 1.Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản. (0,5 điểm) Câu 2.Câu văn "Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới" sử dụng biện pháp tu từ gì? (0,5 điểm) Câu 3.Nêu ý nghĩa của văn bản. (1,0 điểm) Câu 4.Nếu được lựa chọn, anh/ chị sẽ chọn cách sống như hạt lúa thứ nhất hay hạt lúa thứ hai? Vì sao? (trả lời trong khoảng từ 5 đến 7 dòng). (1,0 điểm)

Phần I: Đọc -hiểu (3.0 điểm)
Đọc đoạn trích và thực hiện các yêu cầu :
Cô người mẫu da đen Tyra banks, sinh ra ở California sau đó chuyển đén Pari từng
tâm sự:
Pari là một trong những nơi đẹp nhất trên thế giới. Chẳng may, tôi quá nhớ
nhà nên không thưởng thức hết được vẻ đẹp của nó". Khi đọc được câu này đầu tiên tôi
đã mim cười. Thật là một cách thông minh để cô ấy
lần thứ hai đọc nó tôi nhận ra một ý nghĩa khác đừng để nỗi hoài nhớ của riêng mình
ngăn cản ta tìm hiểu và tận hưởng thế giới hiện tại. Đừng để nó ngăn cản mình lớn lên.
Tôi biết rằng một khi đã cảm thấy nhớ nhà, lòng ta sẽ khác. Chắc chắn như vậy, lòng
ta sẽ khác. Khi chúng ta nhận ra mình nhớ là khi ta nhận ra mình đang yêu. Yêu
thương một người, một gia đình, một làng quê, một thành phố hay một đất nước...
Đó chính là lí do chúng ta cần trải qua cảm giác nhớ nhà. Và để có cảm giác đó chúng
ta phải ra đi. Bạn có thể dễ dàng trở về, cũng có thể khó quay trở lại.
...Một ngày nào đó bạn sẽ đi xa. Và tôi mong rằng tất cả những người trẻ đều sẽ có
dịp đi xa. Khi ấy, thêm một lần nữa, hãy trả lời giùm tôi câu hỏi: Mất bao lâu để bạn
cảm thấy nhớ nhà"
ca ngợi quê hương mình. Nhưng
( Trích Nếu biết trăm năm là hữu hạn - Phạm Lữ Ân)
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản?
Câu 2: Nội dung chính của đoạn văn trên là gì?
Câu 3: Thông điệp có ý nghĩa nhất rút ra từ văn bản ?

Khi không phải là điều nhất định phải thực hiện cho bằng được, hơn nữa có thể là điều người ta không có khả năng thực hiện trong suốt cuộc đời mình. Gặp một chú lùn ước mơ lớn lên sẽ chơi bóng rổ hay một chú bé bị dị tật ở chân nuôi mộng sau này trở thành ngôi sao bóng đá thì đó không phải là điều mà bạn nên chế nhạo.

Một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước mơ không phải ở chỗ nó có phù hợp với khả năng thực tế hay không. Điều quan trọng là nó cho phép bạn sống thêm một cuộc đời nữa với cảm xúc của riêng bạn, trong một thế giới mà bạn có thể hoá thân một cách hồn nhiên nhất vào đấng toàn năng.

Như vậy, ước mơ không chỉ là chiếc bàn là tinh thần giúp bạn ủi thẳng những nếp nhăn của số phận mà còn là cách để bạn bắt gặp hình ảnh của Thượng đế trong bản thân mình...

(Tôi là BêTô - Nguyễn Nhật Ánh)

Câu hỏi:

1) Nêu vấn đề chính của đoạn trích trên?

2) Tìm và gọi tên biện pháp nghệ thuật trên đoạn trích và nêu tác dụng của nó?

Video liên quan

Related posts:

Post a Comment

Previous Post Next Post

Discuss

×Close